HOT...........Cùng Phang em này nào .....
Phim Sex Tháng 2
GocViet.SexTgem.Com
Tip:Bạn Hãy Sử dụngUcwebđể download file tốt nhất!
Xem hướng dẫn
Danh mục chính
Thư viện truyện cho mobile. truyện kiếm hiệp,truyện cổ tích, truyện tiếu lâm
Truyện ngắn
Bố tôi chăm chú lắng nghe, có lúc đôi vai khẽ đưa qua đưa lại theo tiếng chát tiếng tom, theo thần thái lúc ngâm ngợi suy tư, khi ngật ngưỡng hào hùng của câu hát. Câu chót của bài Chí nam nhi đã hạ ... dư vị của khúc ca khiến mọi người vẫn ngồi im, nguyên tư thế cũ. Tôi có cảm tưởng ai cũng sợ rằng nếu cử động thì cái thần tình, cái tinh tuý mình vừa cảm thụ được sẽ vuột biến mất.
"Tuyệt ! - cuối cùng thì bác Thi cũng thốt ra lời - Xin tặng chú Hoành hai chữ "Tuyệt tâm" bởi chú đã lấy cái tâm trong dạ sáng của người chân thiện mà hát, khiến cho đến gỗ đá cũng phải cảm ! Tôi xin tặng anh Tô hai chữ "Tuyệt kỹ" bởi cái nết phóng khoáng và táo bạo trong con người anh được thể ra ở ngón "Phi nhạn": tiếng quất chắc, gọn và căng, vừa cương cường, vừa có hào khí, đôi khi có vẻ như nhịp phách bị sao nhãng nhưng thực ra lại nâng và nhấn cho rõ cái khí nam nhi hào hùng của câu thơ mà cuối cùng lại vẫn về đúng với lề với luật, khiến người ngoài nghe không những không thấy chướng mà còn phải Nhĩ phục, Tâm phục !"
Đúng là "chuột sa chĩnh gạo". Hôm đó tôi đã ngồi chầu rìa từ đầu đến cuối, không bỏ sót bài nào và hưng phấn đến nỗi cũng muốn được cầm roi mà chát mà tom cho thoả. Lúc nghỉ, bác cả vẫy tôi lại, thì thầm: "Chú Hoành này chính là cái anh chàng "Trương Chi" của bác cháu mình. Bác khẳng định đấy. Có điều, cháu đừng để lộ điều này, kẻo chú ấy không hát cho mà nghe nữa thì uổng lắm, uổng lắm !". Tôi tròn mắt nhìn bác, cũng thì thầm: "Cháu cũng nghĩ như thế, nhưng bác có chắc không ?"
Khi mọi người đã ra về, tôi lân la:
- Vậy là bố cũng thích nghe hát ả đào !
- ừ, mê là khác ! - Ông nhìn tôi cười hiền hậu, pha chút dò xét - Một cán bộ chính trị cao cấp trong quân đội lại mê nghe hát cô đầu, xem ra có cái gì đấy không ổn phải không ?
- Trước đây thì câu trả lời của con là vâng, rất không ổn, phải dừng ngay !
- Còn bây giờ ?
- Không, không hề không ổn tý nào, hoàn toàn tự nhiên và còn làm con vừa thú vị, vừa tự hào nữa là khác. Đàn ông phải như thế chứ !
- Vậy là con cũng thích ! Mấy hôm rồi thấy con chăm chú nghe, bố lờ đi như không biết, sợ con ngượng mà không nghe nữa thì thiệt thòi lắm. Ngày bố và bác cả còn nhỏ, mỗi khi đi nghe hát ả đào, ông nội thường cho đi theo, nghe nhiều rồi quen, rồi thích. Đến khi trưởng thành lại gặp kháng chiến chống Pháp, thế là bố đi miết một lèo cho đến kết thúc chiến tranh chống Mỹ gần đây. Thực ra, trong những năm bị bắt ở tù trên đảo Phú Quốc, bố vẫn được nghe cậu Hoành hát. Mà lạ, chỉ hơn con khoảng chục tuổi thôi mà sao cậu ta lại biết nhiều, thuộc nhiều và hát ca trù hay đến thế ! Ngày ấy, có lúc, bố tưởng mình đã gục trong bệnh tật, ốm đau, trong đòn roi tra tấn của cái bọn quỷ sứ ấy; Nhưng chính những câu hát đầy suy ngẫm của Hoành đã luôn nhắc nhở, bồi đắp cho những tù nhân cái đức cương cường trung chính của kẻ làm trai và thổi vào cuộc sống lao tù của họ một làn sinh khí vừa lãng mạn, vừa khoẻ khoắn, lại vừa tràn đầy hy vọng.
-  Có điều, con không hiểu được là trong khi có khá nhiều thành kiến về nó nhưng sao cũng có nhiều danh nhân đức cao vọng trọng lại mê hát ả đào đến thế ?
- Thực ra - bố cũng chỉ nghe ông nội nói thôi, sau này ngẫm lại, thấy đúng - nghe đâu khởi thuỷ, nó là một phần được tách khỏi hệ thống hát thờ thần, được gọi là lối hát chơi. Ban đầu chỉ hát trong cung đình, sau đó lan ra các nhà quan lại và cuối cùng là dân chúng. Một điều rất rõ là loại hát này được phát triển từ thể ngâm vịnh thơ phú truyền thống, nội dung thấm đẫm tinh thần Nho gia và phảng phất phong vị Đạo giáo. Khi lan ra dân chúng, nó còn mang theo cả sắc thái phồn thực hồn nhiên của lối hát giao duyên trong dân gian. Kẻ sỹ thì xem đó là một lối chơi văn chương có nhạc điệu, soạn ra những khúc để đời, gửi gắm bao niềm tâm sự của mình vào đó. Người dân thì nghe và thưởng thức từng khúc, từng bài phù hợp với các cung bậc tâm trạng của mình. Từ một lối chơi thanh tao, cầu kỳ và sáng tạo, một bộ phận quan lại cùng một số công chức làm cho chính quyền thực dân, tham nhũng, hà hiếp, bóp nặn, vơ vét tiền của của dân, giàu bốc lên, rồi sinh ra các nhu cầu phi văn hoá, làm rối loạn các chuẩn mực đạo đức truyền thống, khiến cho lối chơi này bị mang nhiều tai tiếng.
-  Chà, thì ra bố nhà mình lại còn là nhà lý luận âm nhạc nữa cơ đấy ! - tôi vỗ tay reo lên.