HOT...........Cùng Phang em này nào .....
Phim Sex Tháng 2
GocViet.SexTgem.Com
Tip:Bạn Hãy Sử dụngUcwebđể download file tốt nhất!
Xem hướng dẫn
Danh mục chính
Thư viện truyện cho mobile. truyện kiếm hiệp,truyện cổ tích, truyện tiếu lâm
Truyện ngắn
Đêm nay, các ổ điếm chứa gái Việt bị bắc cóc đó được từng toán khách chơi lạ mặt, rất sang trọng, đến viếng. Bọn ma cô, tú bà mừng rỡ, biết rằng chúng đang trúng mối lớn. Chúng ra lệnh cho đám chị em phải chuẩn bị thân xác tươm tất để tiếp khách quý. Không hẹn mà những khách chơi lạ mặt đó đều đòi hỏi giống nhau :
− Hãy hiến cho anh em chúng tôi tất cả các nàng gốc Việt-Nam mà thôi. Chúng tôi sẽ trả tiền hậu hĩnh.
Trước những cặp mắt ghen tỵ của đám chị em quốc tịch khác, tất cả phụ nữ Việt được dẫn tới cho đám khách chơi đặc biệt đó. Lạ thay, số gái điếm Việt phù hợp với số khách chơi. Cửa mỗi phòng ngập ánh đèn đỏ đóng lại. Mỗi khách chơi lạ mặt ấy lấy tay vuốt mặt cô gái điếm khiến cho cô ta như tỉnh cơn ác mộng. Đoạn, khách chơi hiện thành một phụ nữ Việt. Họ nhẹ nhàng dùng tiếng Việt bảo người bạn gái vô phúc rằng :
− Mặc dầu tôi không bị bắt làm gái điếm, cả hai ta đều chung số mệnh. Chúng ta vĩnh viễn xa quê hương đang bị nhuộm đỏ, xa gia đình cùng người thân yêu, để ở mãi trong vùng Biển Đông này. Chúng tôi thành thuỷ thần nhờ nuốt lá ngải của bà Sáu Hôm. Bây giờ, các chị cũng được ăn lá ngải đó để có phương tiện tự vệ trong khi trả thù những kẻ mua bán thân xác các chị. Các chị được trở thành đồ đệ của thần Vệ Nữ. Mỗi đêm, các chị hãy làm theo tiếng nói trong tai.
Nói đoạn, nữ thủy thần bảo cô gái điếm Việt thè lưỡi ra, đặt trên lưỡi một chiếc lá ngải nhỏ như lá me, rồi ra hiệu cho cô gái nhai nuốt ngay. Làm xong công tác, nữ thuỷ thần trở lại hình dáng khách chơi, từ biệt cô gái điếm. Khi quay ra phòng tiếp khách, tất cả gái chơi Việt đều yên lặng nhìn nhau thông cảm trong niềm hãnh diện và ý chí sắt đá.
Cùng một lúc, các ổ điếm khác ở khắp nơi trong hai nước có giặc biển hoành hành cũng được những toán khách chơi lạ mặt tương tự tới viếng. Từ đó, gái điếm gốc Việt tự nhiên được đủ loại khách chơi tới đòi ra tiếp. Chỉ có điều là sau khi tiếp xúc với gái điếm Việt, khách chơi về nhà đều gặp những chuyện khủng khiếp trước khi mất tích. Bọn ma cô, chủ nhà điếm dính líu đến việc mua bán gái Việt do giặc biển cung cấp đều chung số phận. Kẻ bị trừng phạt đầu tiên là một thương gia Mã-Lai gốc Tầu tên là Hia-Liêm. Hắn chuyên môn dùng thuốc Tầu khi chơi gái, khiến cho nhiều gái điếm bị ngất xỉu, bệnh hoạn nhiều ngày. Hắn đòi gặp một gái chơi Việt mới được đem tới. Lần đó, hắn không được thoả mãn cái ác tâm làm nạn nhân của hắn phải van lạy rồi ngất xỉu. Với sức mạnh huyền bí của lá ngải, cô gái Việt đồ đệ thần Vệ-Nữ đã truyền âm khí độc hại vào người Hia-Liêm. Trước khi rời nhà điếm, Hia-Liêm gật gù bảo cô gái đã tiếp hắn trong suốt ba giờ đồng hồ :
− Mỗi ngày, anh sẽ đến gặp em. Nếu em luôn luôn tốt như đêm nay, anh sẽ trả tiền cho ông chủ, mang em về với anh. OK ?
Cô gái cười bí mật :
− Dạ. OK. Thank you !
Khi về nhà vào lúc bốn giờ sáng, Hia-Liêm khệnh khạng vào phòng ngủ riêng thay quần áo. Ba người vợ của hắn nằm mỗi người một phòng trên lầu ba. Hia-Liêm đi vào nhà tắm. Hắn thấy một luồng hơi nóng chạy dọc xương sống lên tận đỉnh đầu, lan ra tứ chi, tràn ngập khắp thân thể của hắn. Trần truồng đứng trước gương, hắn thấy toàn thân từ từ teo lại như bị một sức mạnh vô hình hút cạn nước trong từng tế bào. Mặt hắn võ vàng trông thấy. Hắn bị nghẹn không nói hoặc kêu được. Phút chốc, cả thân hình vạm vỡ gần một trăm ki-lô của Hia-Liêm thành khẳng khiu như bộ xương. Da hắn rộp lên như heo quay. Xương của hắn cong queo, rút lại, chẳng khác bộ xương hổ trong nồi nấu cao. Hắn hoàn toàn tê liệt, ngã lăn xuống sàn gạch hoa bóng lộn. Thân thể hắn thu nhỏ lại bằng đứa trẻ Phi Châu trong nạn đói. Cuối cùng, Hia-Liêm chỉ còn là một khúc than ngắn bằng bắp chân, đen sì, lăn lóc đưới chân bồn tắm. Sáng hôm sau, người đầy tớ dọn dẹp nhà cửa, mang khúc than vứt vào thùng rác.
Lúc đó gần cuối thập niên Tám Mươi. Ven biển Việt-Nam một đêm trăng khuyết, trời quang mây tạnh.Trên chiếc tuần dương hạm loại nhỏ có treo cờ đỏ sao vàng, tên sĩ quan cộng sản chỉ huy tàu, bàn bạc với cấp dưới :
− Đêm nay sẽ có ba chiếc thuyền đánh cá loại trung chở nhiều gia đình Ngụy chạy trốn. Chúng đã nộp đủ vàng và dollars cho các đồng chí cò mồi rồi. Ta chờ chúng ra hải phận quốc tế hãy phóng tới cho chúng đi vào bụng cá mập.
Một tên hạ sĩ quan nói :
− Sao không để chúng đi luôn cho rồi ? Thủ tiêu làm gì cho mệt.
Tên chỉ huy cười một cách gian hùng :
− Có hai lý do. Thứ nhất, trên các thuyền đó thế nào cũng có nhiều của cải lắm. Ta hạ thủ xong, lấy chia nhau, không cho tổ chức trong đất liền biết. Thứ hai, để bọn đó ra nước ngoài là cái hoạ cho bọn mình nói riêng và cho Nhà Nước nói chung. Chúng sẽ không ngần ngại tố cáo tổ chức của mình lấy tiền thả người đi. Đó là chưa kể trong số dân chạy sẽ có những tên mang theo kiến thức cao ra nước ngoài tổ chức chống lại chúng ta.
Khoảng gần một giờ sáng, một chiếc thuyền tắt đèn lặng lẽ trôi ra vùng biển quốc tế. Chiếc thứ hai tiếp theo cách chiếc đầu tiên khoảng mươi phút. Vài khắc sau, chiếc thứ ba xuất hiện. Ba chiếc thuyền tụ lại ở gần vùng biển quốc tế. Đèn trên thuyền đốt sáng. Máy bắt đầu nổ. Cả ba thuyền nhắm hướng Hồng-Kông xả hết tốc lực. Chiếc tuần dương hạm chạy vòng trở lại chặn đầu ba chiếc thuyền máy. Loa phóng thanh vang vang :
− Đây là tuần phòng Nhà Nước Việt-Nam ! Hãy tắt máy, chờ kiểm soát ! Trái lệnh sẽ nổ súng ! Vâng lệnh sẽ được dễ dàng !
Ba chiếc thuyền ngoan ngoãn tắt máy. Chiếc tuần dương hạm nhỏ xáp lại, len vào chính giữa ba chiếc thuyền tỵ nạn. Hải quân dùng dây chão có móc ghìm các thuyền đó lại. Tên chỉ huy quát to :
− Đàn ông con trai ra đầu thuyền đứng giơ tay lên, không nhúc nhích ! Đàn bà con nít ngồi hết xuống ở cuối thuyền !
Hắn khoát tay. Ba hạ sĩ quan dẫn đầu ba tốp hải quân ôm súng nhảy qua ba chiếc thuyền. Chúng chĩa mũi súng vào đám đàn ông con trai, chờ lệnh. Một thuyền nhân lớn tuổi nói to :
− Chúng tôi ra đi có sự chấp thuận của cấp trên các anh. Sao lại tới làm khó như vậy ?
Tên sĩ quan quát :
− Nói láo ! Ai cho chúng bay đi khỏi nước mang theo của cải ? Giấy phép đâu ? Chúng bay muốn đi hãy nhảy xuống biển mà bơi. Của cải để lại hết !
Cả nhóm thuyền nhân nhao nhao :
− Làm sao mà bơi cho được ! Còn vợ con của chúng tôi thì sao ?
Tên chỉ huy cười khẩy :
− Thôi, như thế này nhé : Cho tất cả vợ chồng, con cái, bố mẹ, anh chị em chúng bay ăn đạn đồng là khỏi rắc rối ! Các đồng chí, nghe đây !
Tiếng lên đạn loạch xoạch. Đám đàn ông con trai nhốn nháo, trong tay không một tấc sắt, chẳng biết xoay xở thế nào, đành đứng yên chờ chết. Đám đàn bà con gái kêu khóc thảm thiết. Cảnh tượng thật thương tâm ! Trong giây phút cực kỳ nguy cấp, một tiếng nói lanh lảnh phát ra ngay sau gáy tên sĩ quan chỉ huy đang đứng trên tuần dương hạm nhỏ :
− Giơ hai tay lên ! Hãy ra lệnh hạ súng lập tức ! Không ta bắn tung óc !
Một vật cứng lạnh chọc mạnh vào gáy tên sĩ quan cộng sản. Tên này vội đưa hai tay lên trời, miệng quát to :
− Tất cả hạ súng !
Tiếng nói lanh lảnh lại ra lệnh :
− Bảo lính của mày trở về tàu!
− Tất cả trở về tàu !
Ba hạ sĩ quan cộng sản cùng các hải quân rời ba chiếc thuyền tỵ nạn, leo lên tuần dương hạm nhỏ. Chúng đứng dàn hàng trước mặt tên sĩ quan chỉ huy đang bị một người đứng sau lưng kềm chế. Đó là một phụ nữ Việt có mái tóc và quần áo dài lướt thướt. Cặp mắt sắc như dao chiếu long lanh trên khuôn mặt tuyệt đẹp. Tất cả mọi người trên chiếc tàu cộng sản và ba chiếc thuyền tỵ nạn đều im phăng phắc. Linh-Thoa, người phụ nữ Việt có cặp mắt sắc, nói dõng dạc :
− Chúng mày phải hộ tống ba chiếc thuyền ra biển cả, cho đến khi gặp tàu ngoại quốc đón nhận họ !
Thuyền nhân lớn tuổi lúc nãy cất tiếng hùng dũng :
− Chúng tôi không cần những người cộng sản hộ tống. Chúng tôi đủ khả năng đi tìm tự do !
Linh-Thoa chỉ tay ra chân trời tối om :
− Vậy các người hãy tiếp tục đi đi. Các chị em ! Mang tặng mỗi thuyền một caisse nước ngọt.
Từng tốp phụ nữ mặt mũi sáng ngời, tóc và quần áo bay phấp phới, lướt sóng mang những caisse lớn nước ngọt đến trao cho mỗi thuyền. Các người tỵ nạn mừng rỡ nhận quà, cùng giơ tay vẫy chào, hò reo cám ơn đoàn phụ nữ cứu tinh. Ba chiếc thuyền tỵ nạn mất hút trong đêm tối. Linh-Thoa đứng giữa đám nữ thuỷ thần, nói như truyền lệnh :
− Các hạ sĩ quan và hải quân cộng sản được tha, vì họ chỉ thừa hành lệnh trên. Các chị em ! Hãy làm cho những người này quên tất cả mọi chuyện ở nơi đây.
Các nữ thuỷ thần lướt nhanh trong hàng ngũ quân cộng sản, lấy tay khoa trước mặt họ. Những người này nhắm mắt đứng yên như tượng gỗ. Linh-Thoa lại nói :
− Họ sẽ tỉnh lại trong chốc lát. Các thuyền nhân cũng sẽ quên việc xảy ra vừa qua khi họ uống nước ngọt.
Quay lại nhìn tên sĩ quan chỉ huy, Linh-Thoa gằn giọng :
− Còn mày thuộc tổ chức bóc lột dân tìm tự do. Thêm vào đó, mày đã bao lần lợi dụng uy quyền, giết người, cướp của. Tội mày không thể tha được. Chị em hãy xé xác tên này, vứt xuống biển cho cá ăn !
Tên sĩ quan đâm liều, rút súng bắn xối xả vào đám nữ thuỷ thần. Những lằn đạn đỏ loè bay vào khoảng không tối tăm. Chín nữ thuỷ thần xúm lại, cùng giơ tay nắm lấy tên sĩ quan cộng sản. Một tiếng "soạt !" vang lên lẫn với tiếng rú tắc nghẹn. Tên sĩ quan ác ôn bị xé thành mười tám mảnh. Những miếng thịt dính vải kaki đẫm máu tung lên cao, rơi lõm bõm xuống mặt Biển Đông phẳng lặng, chìm nghỉm ...
Từ đó, rất nhiều tên cán bộ, sĩ quan cộng sản chuyên bóc lột dân tìm tự do, bị mất tích. Tổ chức lấy vàng dollars thả người ra biển dần dần mai một. Trong khi đó, ở các nước thuộc vùng Biển Đông, hè đường càng ngày càng nhiều người ăn mày lú lẫn, mắt mù, tay què. Đó là những tên hải tặc đã bị Linh-Thoa và các nữ thủy thần trừng trị. Tệ trạng bắt cóc phụ nữ thuyền nhân cho vào ổ điếm gần như hết hẳn. Mỗi khi có khách chơi gái hỏi :
− Ở đây có các em gốc Việt mang từ Biển Đông vào không ?
Bọn ma cô, tú bà đều lắc đầu :
− Những món hàng đó không còn nữa.
Chính họ cũng không hiểu tại sao những đàn bà con gái gốc Việt bị cưỡng bách làm điếm, trừ một số bỏ mạng tức tưởi vì bệnh tật hiểm nghèo, thác loạn ma tuý, đã có thể trốn khỏi bao nhiêu vòng kiểm soát của nhà điếm. Họ không biết rằng, một sáng sớm nào đó vào cuối thập niên Tám Mươi, tất cả gái điếm Việt, đã đi khỏi các nhà điếm một cách huyền bí, để di chuyển về phiá bờ biển. Trên một bãi cát vắng vẻ, bên cạnh đám trẻ con đang nắm tay nhau vừa nhảy vừa ca hát, họ quỳ trước mặt mười nữ thuỷ thần. Các vị này đổ nước biển lên đầu họ, cùng tuyên bố :
− Tâm hồn và thể xác các chị em được rửa sạch, như vẫn hằng trong sạch, vì chị em không chịu trách nhiệm về những chuyện bẩn thỉu do kẻ khác áp đặt lên các chị em. Công tác đầu tiên của chúng ta đã xong và các chị em sẽ cùng chúng tôi đi vào thế giới vĩnh cửu.
Linh-Thoa giơ hai tay lên cao, toả ánh mắt nồng nàn nhưng cương quyết, cất tiếng âm trầm oai nghiêm :
− Nhưng hiện nay bọn Tàu cộng ra mặt xâm lăng, còn lũ cộng sản Việt Nam lại khom lưng dâng thêm cho chúng đất đai và vùng biển Bắc Bộ nước Việt Nam thân yêu của chúng ta. Hoạ mất nước Việt Nam sắp tới một lần nữa. Theo lịch sử Việt Nam cũng như lịch sử các chiến quốc, ta phải có một anh hùng dẫn đầu cuộc tranh đấu cứu nước. Theo Ý Trời, nước Việt Nam đang có được một người xứng đáng là anh hùng của dân tộc. Sau bao năm chiến đấu trong hàng ngũ quân đội Việt Nam Cộng Hoà, tiếp theo là mười bảy năm tù đầy trong địa ngục cộng sản, người đó vẫn sống sót và quyết tâm ở lại trong nước nung đúc chia sẻ ý chí chống cộng với đồng bào trong và ngoài nước. Người đó sẽ xuất đầu lộ diện nay mai. Riêng chúng ta, dù thể xác không còn trên trái đất, có bổn phận cuối cùng là dùng hết thần lực trợ giúp chồng con, họ hàng, bạn bè, cùng toàn thể đồng bào yêu nước tranh đấu cho tự do dân chủ và nhân quyền, quyết đánh một trận chót để giải thể chế độ cộng sản Việt Nam, rồi cùng Thế Giới tổ chức lại quốc gia. Sau đó, chúng ta mới siêu thoát được. Các chị em quyết tâm với chúng tôi không ?
Những tiếng hét lanh lảnh như sấm sét vang lên trước sóng gió biển cả dạt dào :
− Quyết tâm !!!
Trước mặt bà già yếu đuối nhưng tuyệt đối trung thành với hương hồn người bạn gái vong niên đã khuất cùng hai đứa con, Quốc-Ân cất giọng buồn buồn nhưng cứng cỏi :
− Đó là giấc mơ cuối cùng của tôi. Tôi sống sót trở về sau nhiều năm tù đầy. Mặc dầu mất hết vợ con, nhà cửa, tôi nhất định ở lại quê hương. Ngoài mặt cần cù làm việc nuôi thân, bên trong hoạt động kín đáo tích cực. Hôm nay, tôi trở lại chốn cũ để sống trọn vẹn một lần chót những kỷ niệm riêng tư, trước khi xả thân cứu nước cũng một lần sau cùng. Với sự trợ giúp tinh thần của vợ con và toàn thể vong hồn những người đã bỏ mình vì hai chữ Tự Do, tôi đã móc nối được với các chiến sĩ cũng như các nhà ái quốc trong và ngoài nước. Được các Tổ Chức Quốc Tế ủng hộ tối đa, chúng tôi cùng nhau gây được phong trào chống cộng mạnh mẽ từ ngoài vào trong nước, như những đợt Sóng Thần càng ngày càng dâng lên cao. Lần này, Phong Trào Chống Cộng sẽ cùng toàn dân trong nước vùng lên quyết tâm giải thể đảng cộng sản ác ôn bằng đủ mọi cách, cởi trói cho hơn tám mươi triệu dân Việt-Nam, đưa đất nước đến Tự Do Dân Chủ Hoà Bình Hạnh Phúc bền lâu !
Hết


XtGem.com GocViet.Hexat.com
watch sexy videos at nza-vids!
Ads
Thống kê

Hình sex ola

Hình sex

Truyện sex