watch sexy videos at nza-vids!
HOT...........Cùng Phang em này nào .....
Phim Sex Tháng 2
GocViet.SexTgem.Com
Tip:Bạn Hãy Sử dụngUcwebđể download file tốt nhất!
Xem hướng dẫn
Danh mục chính
Truyện ngắn

Anh ngồi bệt xuống bờ cát, cỏ đang lấp dần những mô đất trơ trọi. Niệm vẫn đứng phía dưới, gần mép nước. Một con sên đất ngọ ngoạy bò ngang giữa hai người. Giọng Phước rền rền trong những cơn gió thoảng tới.
- Cô biết không, nhiều khi tôi cũng rất mệt mỏi. Lúc nào cũng giữ kh kh khẩu súng này. Trông nó không hợp với tôi, phải không? nhưng tôi sợ là nếu tôi lơ là, mọi chuyện sẽ rối bét hết cả.
- Các ông phải tin chứ. Phải tin tất cả.
- Chúng tôi ? Cả cô cũng là chúng tôi mà. Cô phải ngẩng mặt lên. Tại sao cô không tự ngẩng mặt lên?
Niệm thoáng sững sờ. Cha có ai nói với cô điều đó.
- Tôi ?
- Phải, cô!
Rồi anh đứng lên, lùi lũi bước đi, bước chân hơi rơn rớn mệt mỏi. Niệm đuổi theo:
- Ông bí th! Xin cho tôi hỏi một điều...
Phước dừng lại. Niệm ngập ngừng:
- Có phải... có phải ông biết rõ về mẹ tôi?
- Ở đây ai cũng biết bà ấy. Trừ đám trẻ cha kịp nhớ gì.
- Mẹ tôi có phải là...

Gió nổi lên khua giọng nói người con gái cô đơn vang xa lễnh loãng trong hơi Sương mù mịt. Phước vô tình nắm tay vào báng súng.
- Bà ấy thật là đẹp. nhưng... cô còn lung linh hơn.
- Tôi muốn hỏi mẹ tôi có thực là kẻ phản bội không? Ông là người đã hoạt động cùng mẹ tôi, ông phải biết rõ điều đó.
Phước ngoảnh mặt ra mặt sông, nơi người làng nói mẹ Niệm đã trầm mình, khoát tay:
- Ờ, thực ra... thực ra tôi cũng không rõ. Cô hỏi bác Năm thì hơn.
Niệm chạy lên phía trước chắn ngang Phước:
- Ông Trọc nói ông ấy đã kể rõ với ông mọi chuyện, nhưng ông không tin. Ông Trọc nói ngày ấy chính ông đã gặp mẹ tôi trước khi bà đi làm nhiệm vụ.
Phước bất chợt nắm chặt tay vào báng súng:
- Tôi căm ghét đàn bà không chung thủy! Lẽ ra cô phải là con của bác Năm, cô hiểu không? Chúng tôi đã để yên cho ông ta sống. Ông ta còn muốn gì?
- Ông ấy chỉ muốn ông minh oan cho mẹ tôi. Tôi cần phải tin ông.
- Tôi bất cần cô, cô bé ạ.

Phước gạt Niệm sang bên, bước đi dứt khoát. Niệm gào lên:
- Tôi muốn tin ông! Tôi muốn tin các ông!
ánh trăng đã khuất trong đám mây đen. Gió đã ngừng thổi. Chẳng còn tiếng bước chân và tiếng dế. dưới sông, nước vỗ lóc bócnhư vỗ về Niệm.
Việt từ trong chiếc thuyền đánh cá đêm nhảy lên, sải những bước dài về phía Niệm. Cô đang lụi bụi gỡ lới. Rồi xếp các thứ vào rổ, quày quả trở lên. Việt vội chạy đón ngang đường chỗ Niệm sắp đi qua. Trăng nhô ra trên doi cát, soi rõ cái làng nhỏ bên sông. Việt đứng sững giữa đường, lúng túng:
- Chào Niệm!
Niệm thoáng giật mình. nhưng cô nhìn Việt hờ hững. Cô lẽ phép:
- Anh làm ơn cho tôi đi nhờ.

Bị vẻ lạnh lẽo và âm thầm của Niệm đối lại, bị ánh trăng soi rõ những giọt mồ hôi rịn trên hai thái dơng, bất giác Việt lùi lại bên lề đường. Anh cúi xuốngnhư chính mình có tội với sự cô độc của cô. Anh cứ đứng bên đường, không dám nhìn theo cả bước đi của người con gái, hai bàn tay chai đỏ vặn vẹo vào nhau, bối rối.
Tài từ đâu chạy xe ngang qua. Chiếc xe đạp quay loang loáng, rồi chậm dần.
Chiếc xe dừng lại gần Niệm.
- Chị Niệm, được nhiều tôm không?
Mặt Niệm rạng rỡ hẳn lên. Lòng cô chợt thấy ấm cúng.
- Hôm nay cũng khá. Em về à?
- Vâng. Chị lên xe em chở về cho nhanh.
Niệm ngập ngừng, rồi ngồi lên. Cô thấy vui lây cái nhanh nhẹn trẻ trung của Tài.
- Đi chậm thôi kẻo đổ hết tôm.
- Đổ thì em mua lại tôm thật ngon đền cho chị.
- Cha đi làm mà có tiền sao? á!
- Sao vậy?

Tài phanh vội xe lại. Cái yên xe kịp dính ngón tay út của Niệm, lúc rút ra rớm máu. Tài nâng ngón tay đó lên dí về phía Niệm:
- Chị mút đi, kẻo phí. Ai bảo không bám vào người em?
Niệm quay mặt đi, cời:
- Gớm! Chị sợ máu.
- Em mút nhé.
Tài đa ngón tay rớm máu lên môi mút nhẹ. Niệm rụt phắt tay lại:
- Quỷ quá! Có tanh không?
Tài cời:
- Thế là máu chị hòa trong em rồi. Suốt đời chị cứ đeo bên em cho xem.
Niệm dúi đầu Tài:
- Cha thấy ai lỏi như em.
Trong vòng xe quay, họ chợt yên lặng. Vẳng trong gió áp tới, từ triền sông âm hởng bài thơ của cõi Phật cùng tiếng mõ tụng:
Ai lơ lửng như thuyền nan không bến
Ai hận đời không một chút tình thương...
Thì đây
Mắt Thế Tôn nhìn xa ngoài muôn dặm
Lòng Thế Tônnhư bể thẳm xanh mầu
Tay hiền từ đốt đuốc giữa đêm thâu
Với pháp nhũ đầy vàng châu cảm mến...

Nhưng rồi cuối cùng, Niệm lại cột chặt đời mình với Việt. Khi ấy bà T mẹ của Niệm đã được cách mạng minh oan. Bà hy sinh trên đường làm nhiệm vụ dịp Tết Mậu Thân 68, chứ không phải trầm mình dưới sông Hương vì vụ có con với đại úy Trọc rồi cứu ông ta khỏi án tử hình của cách mạngnhư lời kết tội bà bấy lâu. Ông Năm cho vào tiểu cái nơ buộc tóc, đôi dép và vài bộ quần áo của vợ. Xã làm lễ long trọng đa cái tiểu vào đặt trong nghĩa trang liệt sĩ. Niệm trở thành con liệt sĩ. Phước tránh mặt cô, dù âm thầm yêu cô. Anh biết mình có lỗi.
Khi ấy Tài đã hoàn thành chuyến du học. Anh trở về quê với tấm bằng kiến trúc s.
Khi bữa cơm gặp mặt vui vẻ trôi qua. Bạn bè cũng đã về hết. Tài khẽ hỏi mẹ:
- Chị Niệm biết con về sao không ra đón? Cũng không thấy lên?
người mẹ im lặng lảng sang chuyện khác.
Mấy hôm sau, Tài nhận được một thiếp mời. Anh sững người nhìn phong thiếp, hỏi mẹ:
- Chị Niệm cưới? Sao chị ấy không đợi con về?
Anh chợt nhìn thấy cả đốngthưmình nhờ mẹ gửi cho Niệm vẫn còn nguyên trong góc tủ. Tay anh run rẩy nắm chặt những phong th.
- Mẹ, tại sao mẹ lại...
người mẹ thản nhiên:
- Con Niệm lớn tuổi hơn con. Cha nó lại là tay ác ôn ngày xa. Lúc ấy, mẹ nó cũng cha được xác minh.
Tài thấy lòng mình cuộn thắt:
- Mẹ Ơi, thời đại của chúng con...
Anh không nỡ nói hết câu.
ở làng Ngò, một đám cới tng bừng đang chuẩn bị đa dâu. Đám đa dâu bắt đầu ra khỏi ngõ.
Tài chạynhư thể nếu chậm, anh sẽ chẳng bao giờ nhìn thấy một người... Anh chạynhư cha bao giờ chịu rớt lại phía sau. Cũng chẳng biết vì lẽ gì, mừng vui hay đau khổ? Đuổi kịp đám đa dâu, Tài gào lên:
- Chị Niệm!
Đoàn người giãn ra dưới ánh nắng mặt trời rực rỡ. Mùa xuân tràn về trên dẻo đất miền trung nhỏ nhoi này, nhuộm thắm vạn vật, khiến tiếng gọi thất thần của người con trainhư lạc lõng giữa thinh không. Cả đoàn người ngơ ngác ngoảnh nhìn lại phía sau.
Tài đã đến trước mặt Niệm. Anh vừa nói vừa thở:
- Em... em thật có lỗi. Em... bây giờ đã có thể tặng chị cả hộp trang sức.
Tài rút trong ngực áo ra một chiếc hộp bằng gỗ bọc nhung mầu huyết dụ, tay run run đa tặng Niệm. Niệm đỡ lấy, mở ra. Bên trong lấp lánh một chiếc trâm cài đầu, chiếc vòng vàng đeo tay nạm ngọc, chiếc nhẫn lấp lánh hoa cơng. Niệm bối rối:
- Cảm ơn! Chị... lâu quá không nhận được tin...
- Tài đã viếtthưcho chị. Viết nhiều lắm, nhưng... mẹ không chuyển.
Gió tung lên từ giữa cánh đồng. Gió vần vũ giữa ba người đang đứng lặng, giữa đoàn người đang say vì vui và vì rượu. Vì cả hơi xuân ngấm trong lòng đất đang ngùn ngụt tỏa lên đất trời. Việt kéo tay áo Niệm:
- Đi thôi, em!

Đoàn người đa dâu tiếp tục đi. Đoàn người xanh đỏ đủ mầu uốn lợn giữa cánh đồng lúa đang lên xanh, làm thành dòng người hình chữ S. Tà áo trắng của cô dâu bay tung trước gió. Niệm vừa đi vừa ngoái nhìn lại. Một giọt nước mắt mờ trên gò má. Cô lấy tay lén lau nó đi. Trên tay cô chiếc hộp mầu huyết dụ như nụ hoa nhỏ xíu giữa dòng người. Trên đầu cô ánh sáng lấp lánh đến vô cùng.
Tài cứ đứng sững giữa cánh đồng mặc gió tha hồ vần vũ. Anh biết mình đã thành người đàn ông thực thụ khi chợt hiểu mình vừa đánh mất một điều quý giá nhất...
12-1998
Hết


XtGem.com GocViet.Hexat.com
Ads
Thống kê

Hình sex ola

Hình sex

Truyện sex